Các bài mẫu phân tích Tự Tình 2 của tác giả Hồ Xuân Hương dưới đây chắc chắn sẽ là tài liệu cần thiết cho các em học sinh lớp 11 chuẩn bị cho các kì thi sắp tới. Hôm nay Top 10 Branding sẽ tổng hợp Top 20 bài phân tích bài thơ Tự Tình 2 hay nhất. Hãy cùng cúng tôi tìm hiểu nhé!
Phân tích bài Tự Tình 2 ngắn nhất
Một nhà phê bình văn học nổi tiếng đã từng đưa ra một quy luật : “Văn học, thơ ca là tấm gương phản chiếu của tâm hồn, là tiếng nói tình cảm của nhân loại, là những rung động của trái tim trước cuộc đời tươi đẹp. Những trị giá ý thức nhưng văn học, thơ ca đem lại, đã thoát khỏi cái quy luật băng hoại của thời kì, để trường tồn mãi mãi”. Ko nằm ngoài quy luật đó, Nữ sĩ Hồ Xuân Hương cũng muốn để lại cho hậu thế những tác phẩm hoàn mỹ, đạt tới sự xuất sắc về cả nội dung và nghệ thuật.
Tiêu biểu nhất, rực rỡ nhất là bài thơ Tự Tình II – Là tiếng nói thương cảm đối với số phận hẩm hiu của người phụ nữ Việt Nam thời phong kiến, đồng thời để cao vẻ đẹp và khát vọng sống của họ.
“Đêm khuya vang vọng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non.
Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn,
Xiên ngang mặt đất, rêu từng đám.
Đâm toạc chân trời, đá mấy hòn.
Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại,
Mảnh tình san sẻ tí con con!”
Với thể thơ Thất ngôn bát cú Đường luật được viết theo tiếng nói Nôm thuần Việt, bài thơ có nhẽ đã được nữ sĩ viết về cuộc đời của chính bản thân mình, torng một phút suy tư. Nữ sĩ đã cảm nhận cuộc sống qua những âm thanh, quang cảnh lạnh buồn, vắng lặng và tự cảm thương cho số phận hẩm hiu của bà. Đó cũng là số phận chung của những người phụ nữ trong Xã hội đương thời..
“Đêm khuya vang vọng trống canh dồn,
Trơ cái hồng nhan với nước non”
Hai câu thơ mở đầu trên còn được gọi là hai câu thơ ĐỀ trong thể thơ lạ mắt này. Nhắm mắt nhắm mũi suy nghĩ về cuộc sống, từng nhịp thở của người phụ nữ trong đêm khuya lạnh tanh hoà theo tiếng trống thông báo dồn dập, diễn tả sự qua đi nhanh chóng của thời kì. Đêm nay, người phụ nữ đang lẻ loi, cô độc một mình.
Ko còn một âm vang nào khác, ko còn những tiếng ồn ĩ náo nhiệt của một ngày dài, chỉ còn tiếng trống canh cùng người phụ nữ. Từ “Trơ” – một trong những từ ngữ trình bày sự chua chát của cuộc đời và sự đối lập giữa vẻ đẹp “Hồng nhan” – “Nước non”.
Vì sao nữ sĩ Hồ Xuân Hương lại đặt mình vào trong nhân vật với một ko gian buồn bực, tàn lụi tới tương tự? Đối với riêng nữ sĩ lúc đương đầu với cái thực tiễn đó, tâm trạng bà thế nào? Phải chăng bà muốn diễn tả thân phận ko chỉ của riêng bà, nhưng còn là của những người phụ nữ khác trong cái quy luật hủ lậu, vô nhân đạo “Hồng nhan bạc phận” ? Hay cái thân phận phải đi làm “Vợ lẽ” – Ko được tôn trọng cả về phẩm giá và tâm hồn ? Thật đớn đau …
Bước qua hai câu thơ kế, cũng là hai câu thực, liệu rằng ta có cảm thu được diều gì trong sáng hơn, tươi đẹp hơn hay ko ?
“Chén rượu hương đưa say lại tỉnh,
Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn”
Trong cái ko gian cô quạnh ko bóng người của bầu trời đêm, người phụ nữ tìm tới những chén rượu để giải thoát mình khỏi nỗi sầu não của cuộc đời. Thật lạ mắt lúc sử dụng nghệ thuật “Mượn cảnh ngụ tình” trong hai câu thực này. Nỗi đau buồn, tụi nhục – như đã nhắc đến ở trên, có thể là thân phận làm vợ lẽ, phải chịu sự ghen tuông ghét, đay nghiến của người vợ cả ? Một tẹo hương rượu nồng có thể đã đưa người phụ nữ tới những giấc mơ trong cơn mê để xoa dịu những nỗi đau trong khoảnh khắc thực tại.
Xem thêm:
#phantichtutunh2 #danytutinh2 #sodotuduytutinh2
0コメント